domain, domain name, premium domain name for sales

Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016

NỖI NHỚ NHÀ NHỮNG NGÀY CUỐI NĂM

Đà Nẵng vào những ngày này thật lạ, thời tiết bỗng nhiên trở lạnh cực kỳ. Tôi có thể cảm nhận điều đó qua màu sắc của những đôi găng tay, mũ len, áo ấm xuất hiện trên những tuyến đường lớn như Nguyễn Văn Linh, Lê Duẩn…Đó là dấu hiệu của một mùa xuân nữa lại về!

2015, một năm nữa lại trôi qua với biết bao nhiêu kỷ niệm buồn vui, những thành công hay thất bại của mỗi người. Những ngày cuối năm đi qua trong cảm nhận của mỗi người sẽ thật khác nhau. Có người thì vội vàng, tất bật cố gắng hoàn thành những công việc của năm cũ và chuẩn bị kế hoạch riêng cho một năm mới sắp đến. Nhưng đâu đó vẫn còn những khuôn mặt lặng lẽ, trầm tư và chậm chạp trong những ngày này.

Với tôi, như những sinh viên xa quê khác, những ngày cuối năm này là NIỀM MONG MỎI được về nhà với gia đình, với  bố mẹ và với những người thân yêu nhất. Con người ta dù có nhiều nơi để đi nhưng chỉ duy nhất một chốn để về, đó là NHÀ.



Nhanh thật, mới ngày nào còn chập chững xách vali để rời khỏi quê hương và bắt đầu đời sống sinh viên ở mảnh đất Đà Thành thấm đượm tình người. Những ngày đầu thật sự rất khó khăn để hòa nhập. Một đứa vốn quen sống trong sự bảo bọc của cha mẹ thì dường như xa nhà vẫn còn là một điều gì đó quá mới mẻ. Tôi bỡ ngỡ với mọi thứ xung quanh. Ngay cả những chuyện đơn giản nhất như giặt một cái áo hay chuẩn bị một bữa cơm ăn hàng ngày đối với tôi cũng không hề đơn giản vì trước đây chẳng mấy khi tôi đụng tay vào. Khi ốm đau bất chợt, dẫu mệt đến mấy cũng phải gắng gượng mà tự ra nhà thuốc vì không có ai săn sóc chu đáo như ở nhà. Có những thời điểm tôi chỉ muốn về nhà ngay lập tức và chẳng muốn ở lại đây nữa. Nhưng dần cũng quen. Bốn tháng trôi qua, tuy  không phải là một quãng thời gian quá dài nhưng đủ để tôi dần học được cách tự chăm sóc cho chính bản thân mình.
Đà Nẵng đón tôi bằng một tình yêu quá đỗi rộng lớn và chân thành. Không quá nhộn nhịp và xô bồ như chốn Sài thành, chính sự yên tĩnh và thanh bình như vậy đã làm tôi yêu Đà Nẵng, bằng tất cả trái tim và sự say đắm của mình. Tôi nhanh chóng hòa mình vào cuộc sống mới bằng sức trẻ, nhiệt huyết và sự đam mê. Mọi thứ đã bắt đầu vào guồng quay và tương đối ổn định.

TẾTnày, điều tôi mong chờ nhất khi được trở về nhà là muốn cho ba mẹ và mọi người thấy được tôi đã thay đổi và trưởng thành như thế nào. Dù có tiếc nuối với những gì mình chưa làm được thì tôi nghĩ cũng nên bỏ tất cả sang một bên, đây là lúc tôi được trở lại là chính mình, được cho phép bản thân thả lỏng để tận hưởng những quãng thời gian hạnh phúc nhất bên cạnh những người mà mình yêu mến.

Năm mới 2016 an lành và hạnh phúc đang đến rất gần. Mong rằng sẽ có thật nhiều niềm vui và may mắn đến cho tất cả mọi người. Và tôi hi vọng sẽ hoàn thành được những mục tiêu mà bản thân đã dự định đặt ra trong năm tới.

Và giờ thì, hành lí đã được chuẩn bị sẵn sàng, chuyến xe cũng sắp lăn bánh đưa tôi trở về với mái nhà thân thương. Có thể nói khoảnh khắc này khiến tôi, cũng như bao bạn sinh viên ngoại tỉnh khác nao nức và mong chờ đến từng giây từng phút, khoảnh khắc được đoàn tụ với gia đình phương xa!

                                                            Nguyễn Lê Anh Tú-15X3C- ĐH Bách Khoa Đà Nẵng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét